THỜI THANH XUÂN

Thứ bảy - 07/09/2024 08:10
Ai cũng đã từng trải qua một thời tuổi trẻ, thời thanh xuân của tôi là những năm tháng sống xa nhà là những đêm ngồi ngắm bầu trời đầy sao để nhớ về quê hương. Là thời đi khắp mọi nơi, khám phá mọi điều. Mãi sau này tôi mới hiểu những cảm xúc của năm tháng thanh xuân ấy sẽ mãi mãi không bao giờ quay trở lại được và vẫn mãi là những năm tháng đẹp đẽ nhất trong cuộc đời. Lưu lại đây để mai này, có ai đó sẽ đọc và nhắc cô nhớ về một thời thanh xuân tươi đẹp.
THỜI THANH XUÂN
Hôm nay là một ngày cơn bão khủng khiếp hàng trăm năm mới có một lần ập vào thành phố. Khắp mọi nơi gió rít từng cơn, gió hung hăng lật đổ mọi cành cây ngáng đường, xô đổ những thùng container đang xếp ngay ngắn ngoài cảng, giật tung hết các cửa kính hay thổi bay những mái tôn. 

Ngồi trong căn phòng ấm áp, yên tĩnh, giữa khung cảnh hỗn loạn xung quanh, cô nhớ về tất cả mọi điều đã qua. Thông thường cô chỉ chú tâm vào hiện tại, giữ tâm mình không đi về quá khứ hay không hướng về tương lai, hiện diện và trân trọng mọi phút, mọi điều mà mình có. Nhưng cô là một người có trí nhớ khá tốt. Cô có thể nhớ được rõ ràng những câu chuyện đã xảy ra nhiều năm, mùi vị, không khí, màu sắc và thậm chí âm thanh, cảm giác khi sự việc đó đã xảy ra. Sống động đến nỗi mọi việc giống như một cuốn phim cứ chầm chậm quay lại trong tâm trí cô. 

Nếu lỡ mai này, tất cả mọi điều trong tâm trí đều xóa sạch hết thì sao nhỉ. Kể cả những ký ức đau buồn, kể cả những niềm vui. Ở vùng ký ức đó chỉ còn là một màu trắng xóa thì sẽ như thế nào nhỉ? Liệu có ai hàng ngày lấy chúng ra và đọc lại cho cô nghe không? Cô nghĩ vậy và bắt đầu viết về những câu chuyện đã xảy ra trong quá khứ. 

Đó là vào những năm 90, lần đầu tiên cô đi học xa nhà. Năm ấy cả trường chỉ có 2 người được chọn. Cô và một người bạn giữ thành tích học tập cao nhất và được chọn lên đường đi du học, và đó cũng là lần đầu tiên cô đi học xa nhà. Nhà cô chỉ có mỗi một mình cô là con gái. Do đó từ nhỏ đến lớn, cô chưa bao giờ được đi cắm trại qua đêm, có đi chơi cũng sẽ trở về trước 9h. Ấy vậy mà lần này lại đi du học. Mà đi đến xứ rõ xa (là đối với cô lúc đó thôi, sau này cô còn đi đến những xứ xa hơn), cách 5 tiếng đồng hồ đi máy bay. 

Thế rồi ngày ấy cũng đến, chiếc máy bay chở cô bay lòng vòng trên bầu trời một hồi thì dần hạ cánh. Chao ôi, thật là đẹp. Một hòn đảo nằm giữa biển trong xanh màu ngọc bích. Cô không thể phân biệt được đâu là trời và đâu là biển. Tất cả đều là một màu xanh ngăn ngắn, hệt như viên ngọc. Thế là cô đến nơi, nơi cô sẽ trải qua nhiều năm tháng xa nhà. 

Nhân viên nhà trường lái xe hơi ra đón, ngày hôm ấy trời nắng. Sân bay không quá đông người. Trường cô học nằm tít trên một ngọn đồi cao và khá cách xa thành phố. 

Chạy mấy tiếng đồng hồ cuối cùng hay đứa cũng đã đến nơi và shock ngay từ khi vừa bước xuống xe. Trường Đại học khá mới, tuy nhiên, vẫn còn đang trong quá trình xây dựng, mà công trình xây dựng đang vào những công đoạn cuối cùng ấy chính là ký túc xá. Hai đứa ngỡ ngàng. Trời, tụi mình phải sống ở trong công trình này sao?

Hai đứa được xếp vào cùng một phòng, đợi mấy hôm nữa xây xong sẽ cho ra ở riêng. Và thế là những tháng ngày du học xa nhà của cô bắt đầu. 
 

Tác giả bài viết: An Niệm

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Giới thiệu về Nguyễn Thu Hương

Nguyên Phó Trưởng ban phát triển doanh nghiệp CLB Doanh nhân Khánh Hòa Sài Gòn.  Nguyên Phó Trưởng Khoa Nhật Bản học Trưởng phòng HTQT và phát triển Dự án quốc tế ĐH KHXH & NV Thành phố Hồ Chí Minh. Giám đốc Trung tâm đào tạo quốc tế ĐH KHXH & NV Thành phố Hồ Chí Minh. Cố vấn...

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây